Mình: Biết đâu nay mai có anh nào để ý sao, bé Thảo học 2 năm chớ mấy, tới đó thong thả, lại hồi xuân tha hồ mà lựa chọn.
Chị: Thông thả thì giờ chị cảm thấy thông thả rồi nè, mấy tháng nay ở nhà em chị thấy thoải mái, không lo nghĩ gì, không ai phiền, chị cũng bàn với bé Thảo rồi, nó học xong, 2 mẹ con ra riêng, nhà cửa ngoài đó giao ba nó luôn, chị cũng không muốn gặp nữa, nản lắm.
Mình: Ui, chị cứ ở nhà em, còn chuyện nhà chị thì em không dám tham dự, nhưng bé Thảo học xong thì cũng làm cho vợ chồng em, nên chị yên tâm.
Chị: Cũng cảm ơn 2 em.
Thấy chị có vẻ buồn buồn mình mới lựa cái lót ren màu đỏ:
Mình: Cái này nha chị.
Chị: Thôi, mặc cái đó ngại lắm.
Mình: Chị mặc có ai thấy đâu mà ngại, có thấy thì…
Chị: Thì sao dượng?