quên mất là có chửa. Chơi xong nàng bị đau bụng dưới mất cả ngày phải xin nghỉ dạy để đi khám. Bác sĩ khám xong lại dặn phải kiêng cữ. Nhớ lại nàng còn sợ. Mong chờ bao lâu, cày sâu cuốc bẫm mãi mới có kết quả mà để vuột mất thì hối hận không kịp. Nghĩ vậy hưng phấn của nàng giảm ngay, nhưng thấy Dương có vẻ rất muốn, nàng cầm cục gân cứng trong tay, hắn cứ nhắp mông nắc nhẹ buồi thụt tới lui trong tay nàng. Nàng nghiêng người ôm hắn: “Anh muốn lắm ha?” “Ừ” “Để em bú cho anh ra nhé!” Hắn nằm