Ngồi phịch xuống, lườm con cờ hó da đen. Thằng đê tiện đó vẫn cười đắm đuối…. lấy cuốn tập, rứt đôi giấy. Cuốn tập đã ốm lại ngày càng ốm hơn.
Bà cô phát đề:
Câu 1. So sánh cơ vân, cơ tim
Câu 2. Trình bày sự hoạt động của các van tim và chiều dịch chuyển của dòng máu qua tim trong một chu kỳ tim.
Đọc đề xong, tui cười tét rúng… Thánh đãi…. thánh đãi…. đây mà, hôm qua học đúng 2 cái bảng này, thuộc như cháo.
Móc hàng họ ra, tui hí hoáy làm, năm phút sau ngồi ngửa mặt lên trời hận đời vô đối. Ngó nghiêng qua thì thấy Kì huynh cắn viết, mồ hôi đầm đìa, mắt đảo liên hồi, nó móc trong hộc bàn ra tờ giấy rồi xuống chép lia lịa. Thời cơ đã tới, mày chết với ông, da đen à…khữa khữa…..
– Phao hả con chó?! Mày chết con à… – Tui viết vô tờ giấy nháp rồi đưa qua cho nó.
Mặt con cờ hó đó chuyển từ đen thành xanh lét.
”M tha t, lát muốn ăn gì t mua cho…”. – Nó trả lời.
Tui nhìn nó cười đểu phát rồi úp mặt xuống bàn.
– Hết giờ, tất cả nộp bài!
Bà cô lấy cây rước gõ bàn cái rầm làm tui giật mình tỉnh ngủ….. Tùng…. tùng…tùng. Tiếng
trống báo hết tiết và cũng là giờ ra về. Tụi nó lập hội đá banh rồi đi mướn sân. Hên ghê, còn được đúng 1 sân trống. Cứ tưởng lớp đá với nhau ai dè tụi nó nói là đá độ với băng trên khu phố 8. Trong lúc đợi băng kia tới thì tui sai thằng cờ hó da đen đủ thứ chuyện từ lấy giùm ông đôi giày, mua cho tao tô mì 2 trứng coi đến mua chai sting cho bố. Nó cự lại thì chỉ cần ”15 phút sinh 0 điểm nha em” là xìu ngay lập tức.