Tsubasa Hachino
Mẹ vợ, tốt hơn nhiều so với vợ tôi
Đến khi tài xế ngừng, nói xổng : cậu vô đi, tôi chờ ngoài này. Tôi mở khóa cửa bước vào, làm đúng quy trình an toàn như ba dặn và thập thò như tên ăn trộm lên tầng gác. Một chút ánh sáng hắt ra từ một phòng việc cho biết nơi tôi phải đến, lại thoang thoảng có tiếng nhạc êm dịu. Thời thượng bây giờ sở nào cũng vậy, thi nhau tạo sự vui vẻ để năng xuất tăng cao. Tôi đi nhẹ quá nên dường như không ai hay biết. Hình ảnh tôi bắt gặp khiến tôi nghĩ là tôi quáng mắt. Cô thư ký đang làm việc một mình đó, nhưng cái kiểu ăn mặc của cô khiến tôi chưng hửng vô cùng. Có thể vì trời nóng, có thể vì yên chí chẳng còn ai léo hánh đến sở làm chi nên cô tự nhiên như ở chính nhà cô. Cái áo lụa hồng cô mặc được kéo ra khỏi cạp váy, thu cột sau cần cổ nên bày một đống da bụng và cái nịt vú cũng màu hồng ra, coi hết sức trêu ngươi. Tôi thích bằng chết, nửa muốn reo lên, nửa lại cố giữ im để nghía cho sướng.