JUL-072

HD bảo sao được sủng ái

bảo sao được sủng ái

Nghe nhóc Út tả sơ tôi cũng khá tò mò, Trang cũng vậy, đó giờ chưa thấy cặc quẹo ra sao nên khá mong chờ, lại biết thêm tánh thanh niên này cũng im im, ít mồm miệng, sống cũng văn minh sạch sẽ nên tôi với Trang cởi mở tí, anh Tiến thì đã hiểu ý nên cố tình tìm Quẹo, phần do tính tình, phần do thanh niên này sống kín tiếng nên dễ thở, còn vụ kia thì hên xui, tùy hỉ vậy. Cứ thế cả đám sắp xếp đồ đạc rồi Quẹo đánh tàu chạy ra biển, nói chung cũng có quy hoạch, tàu chạy ra 1 bãi cạn hay cho khách câu cá với tắm, ít ảnh hưởng san hô hay biển chứ ko phải muốn đi đâu thì đi. Quẹo thì dân biển 9 gốc, thân hình săn chắc, ko có múi nhưng nào ra đó, da ngăm ngăm cool ngầu chứ k trắng trẻo, Trang cũng bị khá thu hút bởi Quẹo, còn Quẹo vừa đánh lái vừa.. ngắm Trang, có lẽ cũng chưa quên hình ảnh hôm qua. Tôi cũng cố bắt chuyện với Quẹo. – Chạy tàu này cực ko anh bạn. – ….. Quẹo im lặng. Tôi thì hơi hụt hẫng, tính quay đi thì.. – Cực thì ko cực, quen rồi. Quẹo trả lời hơi cụt lút, nhưng tôi thấy có sự chân thành chứ ko phải chảnh, chắc là do bản tính. – Uh, đời mà, có gì mà ko cực khổ, muốn sống với kiếm đồng tiền nào dễ. – Uhm. – Hehe, ông bạn nhìn cũng ngon trai nhể, thế đc mối nào chưa. – Chưa. – Oh, ở đảo ít gái quá hả. – Uh, ít. Rồi họ ko thích trai nghèo.