xuống trên dòng sông. Cô thở dài, nhìn con sông rộng thật đẹp. Cô ngước nhìn, thấy thằng Miên cũng đăm chiêu nhìn con sông như mình. Hắn nói: – Nhìn… đẹp quá ha cô Phương! – Ừa… – Cô đáp lời hắn nhẹ nhàng. Bình thường mỗi khi cơ thể Phương dơ dáy như vậy là cô phải tắm ngay, không thể nào chịu được nhưng bữa nay thì khác, cô không đi đâu nữa mà ngồi im trong vòng tay thằng Miên, cùng với hắn ngắm cảnh mặt trời đang dần lặng trên con sông. Khung cảnh rất ư là lãng mạn, nhưng chỉ được chốc lát