Sáng nay có vài tia nắng ấm chiếu qua, lão Hạc đã vào rừng hái thuốc, La Phong tinh thần sung mãn muốn dạo một vòng quanh thôn, tiện thể ghé thăm Bộc thúc, hỏi chuyện xem khi nào thì có thể đi Nguyên Sơn Môn được.
Vu Gia thôn nói thì nhỏ bé vậy, nhưng là kiểu ít người chứ không phải tất cả mọi người đều chung đụng vào nhau trên một mảnh đất nhỏ, bởi La Phong thấy hắn đi qua mấy ngọn đồi thì mới xuất hiện một căn nhà, ở đây đa phần là người lớn tuổi, còn không thấy bóng dáng của đám trẻ nhỏ đâu, những người trẻ thường lên thành thị kiếm sống và lập gia đình, rất ít khi ghé về, vì vậy Vu Gia thôn có một vẻ yên tĩnh đến bình dị.