Chiều qua hai ông bà vừa lên máy bay xong. Sáng nay theo đúng giao hẹn thì tôi phải dậy từ lúc 8 giờ để dọn nhà, ăn sáng, đến 9 giờ thì bắt đầu ngồi vào bàn học. Chị Hiền có nhiệm vụ gọi tôi dậy, chuẩn bị thức ăn sáng cho tôi và dạy tôi học tiếng Ba Lan. Mỏ mắt ra, thấy kim đồng hồ treo tường đã chỉ quá 8 giờ. Biết là phải dậy rồi nhưng tôi lại nhắm mắt vào ngủ tiếp vì nghĩ chị Hiền sẽ không bắt tôi phải dạy học như mẹ đã dặn. Có tiếng chân nhẹ nhàng do những thanh gỗ lót nhà nằm dưới lớp thảm len tạo nên. Đoán là chị Hiền đang vào phòng để gọi tôi dậy cho nên tôi cố nằm im, điều hòa hơi thở nhẹ giả vờ đang ngủ say với hy vọng sẽ không bị đánh thức.