yêu thôi. Trừ Hồng đang thẹn đỏ mặt, còn lại mọi người đều cười ầm lên như vỡ chợ. Không khí đã bắt đầu thân mật, cởi mở hơn nên Đoàn cũng mạnh miệng tấn công: – Tưởng gì, chứ muốn làm người yêu thì anh… khỏi suy nghĩ. Ngồi ở băng trước, Dũng và Loan nháy mắt nhau ra chiều đắc ý. Cuộc dàn xếp coi như xong. Buổi đi chơi tối hôm đó thật là trọn vẹn. Đoàn và Dũng đểu là dân làm ăn lớn, tiền bạc rất thoải mái. Bên cạnh họ, Loan và Hồng đẹp lộng lẫy, sắc sảo khêu gợi, lúc nào cũng tỏ vẻ ngoan ngoãn,