mà từ từ vén lên. Khi vạt áo thun được vén lên cao hơn, thì chiếc áo ngực màu hồng phấn được hiện ra trước mắt, làm cho ông Vinh ngớ ngẩn ra như kẻ mất hồn vì hai bầu ngực to căng đầy của Diễm Trang rất đẹp. Ông nói lên trong vô thức: – Ôi! Diễm Trang ơi! Hai bờ ngực của cháu đẹp quá! Bác thích lắm… – Ưm! Bác… Ưm… Bác ơi… Ông Vinh nói xong thì lấy cái bàn tay trái của ông mà nhào nặn xoa bóp một bờ ngực phải của Diễm Trang, còn lại bờ ngực trái của cô thì ông dùng miệng lưỡi của mình mà ngậm mà