cuộc đời của anh. “Thương nhau lắm, cắn nhau đau” mà! Ha ha ha… – anh Vinh! Em yêu anh lắm! Ưm… Ưm… – Em! Ngoam… Ngoam… Ông Vinh mới trả lời được tiếng “Em” thì bị Diễm Trang hôn môi ông ngấu nghiến, đồng thời cô cũng rên rỉ “Ưm… Ựm” nấc nghẹn trong cổ họng, trong khi đó vòng tay của cô cũng đã siết chặt cái cổ của ông hơn. Cô dùng các móng tay của mình cào cấu xuống dưới cái tấm lưng của ông, do cô nứng tình lắm rồi nên cô ấy mới hành động như vậy, cũng may mắn cho ông Vinh là Diễm Trang là bác