Duyên dùng tay trần quẹt tinh dịch dính trên mặt, nàng ngồi dậy, đi ra khỏi phòng con, đứng trước bồn rửa mặt, nàng nhìn vào mình trong gương rồi nhìn vào mấy ngón tay dính tinh dịch, bất giác Duyên đưa ngón tay lên mũi ngửi, “Nồng quá!”, Duyên nhìn nhìn mấy ngón tay trước mặt, đôi môi nàng hé mở, một chút chần chừ, và rồi, tinh dịch trên mấy ngón tay được nàng mút sạch.
Cuộc sống vẫn trôi qua bình thường trong căn nhà nhỏ của gia đình Duyên, chỉ có đôi lúc, Duyên cảm nhận thấy một ánh mắt nóng bỏng dõi theo nàng.
Tối nay, ông An lại đi nhậu. Trung đã thấp thỏm từ chiều khi nghe mẹ nói về việc này, nó nằm trên giường chờ đợi, và rồi, “cạch” tiếng cửa mở…
“Con ngủ chưa?!”
Tối nay, Duyên lại qua phòng con ngủ, hai mẹ con đã nằm như vậy gần 15 phút, im lặng, như đang chờ đợi điều gì đó.
“Mẹ ơi!”