không thể nhịn được. Phương nhận ra điểm yếu đó, sau khi Hạnh tiếp tục mút lấy khúc thịt của nó thì nó cũng tiếp tục hành hạ nàng. Nó đưa chiếc lưỡi vào sâu bên trong, cơ thịt co bóp đẩy đầu lưỡi nó ra ngoài. Rồi nó lại quét lên hạt đậu kia làm Hạnh nhổng hết cả người. “Đã chưa… Cho vào nhé…” Hạnh thở dốc nhìn nó, sau mấy lần chọc phá làm nàng ngứa ngáy đến cực điểm. Nó khẽ cười rồi gật đầu, bàn tay nó vỗ lên mông nàng chát chát. Hạnh co chân ngồi lên bụng nó, sau đó hông nàng đưa lên. Một bàn